Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2025

ĐỪNG CHẠM VÀO TA


Tranh của họa sỹ Tiziano Vecelli 

"ĐỪNG CHẠM VÀO TA” (NOLI ME TANGERE)- MỘT CHỦ ĐỀ QUAN TRỌNG VÀ ĐƯỢC YÊU THÍCH TRONG NGHỆ THUẬT CÔNG GIÁO

 

Chúa Giêsu hiện ra với Maria Mađalêna sau sự Phục sinh để an ủi bà. Lúc đầu, bà nghĩ Ngài là một người làm vườn; khi bà nhận ra Ngài, Ngài bảo bà đừng chạm vào Ngài - “noli me tangere” (đừng chạm vào ta)-như đã nói trong các sách Phúc âm (Giăng 20: 14-18). Ở những nơi khác, Kinh Thánh ghi lại rằng Chúa Giêsu sẽ sớm về trời và ban Đức Thánh Linh xuống cho những người theo Ngài: Ngài không muốn mọi người bám vào sự tồn tại vật chất của Ngài...

 

Trong tranh, Maria Mađalêna vừa nhận ra Chúa Giêsu qua giọng nói khi ngài gọi "Maria!" Titian thể hiện sự trào dâng cảm xúc khiến Maria Mađalêna khụy xuống đất, và bất ngờ, khi Chúa Giêsu lùi lại nói “đừng chạm vào ta” (Noli me tangere). Họa sĩ đã bỏ qua hầu hết các chi tiết mà theo truyền thống giúp xác định bối cảnh: không có lăng mộ, không có thiên thần báo trước, không có vầng hào quang, không có dấu đinh trên tay Chúa phục sinh. Titian chỉ đưa hình ảnh cái cuốc vào tay Chúa Giêsu, để "giải thích" ấn tượng nhầm lẫn đầu tiên của Maria về Ngài (Bà nhầm Ngài với một người làm vườn). Để nhấn mạnh sự sống lại của Chúa, họa sĩ đã vẽ thân thể Ngài chỉ được che phủ bởi tấm vải liệm khi Ngài được chôn cất-một tấm vải liệm có màu trắng tinh tuyền, kết nối với dòng chảy màu đỏ của áo Đức thánh nữ Maria. Họa sĩ nhấn mạnh sự căng thẳng trong cử động của người phụ nữ và sự gần gũi của hai người mà tay phải của họ sẽ chạm vào nếu Chúa Giêsu không lùi lại trong một động tác từ chối tinh tế được thể hiện bằng độ nghiêng trìu mến của Ngài cúi xuống trước Maria Mađalêna...

Bầu không khí trong tranh là bầu không khí đối thoại giữa người tin yêu và người được tin yêu. Tại đây, bà Maria Mađalêna tìm thấy người mình yêu quý và ngay tức thì, vừa vui mừng vừa sửng sốt, khi nghe nói "đừng chạm vào ta"...

Trong tranh, Chúa Giêsu như đang bước về phía trước-phía chúng ta-và đó, là một TIN MỪNG!

Trong nghệ thuật Công giáo, "Noli me tangere” là một chủ đề quan trọng, thu hút sự chú ý và hứng thú sáng tác của nhiều họa sĩ tên tuổi. Và hầu hết, đều hướng đến thông điệp: Đừng tìm kiếm Thiên Chúa Phục Sinh nơi thân xác trần tục. Bởi, người ta chỉ có thể tìm thấy Ngài trong tình yêu, và bằng tình yêu...!

Bức “Noli me tangere” này được Titian (1490-1576) vẽ năm 1514-lúc đó, ông mới 24 tuổi. Từ thế kỷ 19, tranh đã nằm trong bộ sưu tập của Phòng trưng bày Quốc gia ở London.

NGUYÊN HƯNG

(Trích từ sổ tay “Nghệ thuật Công Giáo”-2011)

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2025

NIỀM TIN



 NIỀM TIN

Niềm tin vào sự phục sinh làm cho chúng ta trở thành con người tự do, chúng ta có thể đối mặt mỗi ngày mới với sự tự tin. Sự sống của chúng ta được duy trì bởi nguồn gốc của mọi sự sống, tình yêu của chúng ta không khao khát vô ích.

Sieger Köder (1925-2015) đã vẽ bức tranh về sự phục sinh tuyệt đẹp này. Ngôi mộ mở ra, tảng đá đã lăn ra, bình minh mới chiếu rọi sự sống vĩnh hằng. Hãy lưu ý rằng từ ngôi mộ sẽ phát ra ánh sáng rạng rỡ, không còn bóng tối chết chóc nữa, mà là ánh sáng sống động như vận mệnh cuối cùng của chúng ta.

Chúng ta hãy sống trong tình yêu thương. Thiên Chúa tình yêu sẽ ban cho chúng ta sự sống sau cái chết. Đó là đức tin, hy vọng và tình yêu của chúng ta.

Chúc anh chị em và các bạn một lễ Phục sinh an lành và hạnh phúc!

 (Chép từ FB Nguhuart )

14 chặng đàng thánh giá

Nơi thứ nhất:

Quan Philatô luận giết Đức Chúa Giêsu



Nơi thứ hai:

Chúa Giêsu vác thập giá trên vai



Nơi thứ ba:

Chúa Giêsu ngã lần đầu tiên dưới cây thánh giá



Nơi thứ bốn:

Đức Mẹ gặp Chúa Giêsu vác Thánh Giá



Nơi thứ năm:

Simon thành Cyrene giúp Chúa Giêsu vác thập giá


Nơi thứ sáu:

Bà Veronica trao tấm khăn che mặt cho Chúa Giêsu.



Nơi thứ bảy:

Chúa Giêsu ngã lần thứ hai dưới cây thập tự



Nơi thứ tám:

Đức Chúa Giêsu đứng lại yên ủi con thành Giêrusalem



Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 1

 Chúa Giêsu bị kết án tử hình(*)-khái quát hơn, từ một góc nhìn nghệ sĩ!


*
Philatô nói với người Do Thái: “Ta sẽ đóng đinh vua các ngươi sao?” Các thầy tế lễ cả trả lời: “Chúng tôi không có vua nào khác ngoài Caesar!” Sau đó, ông trao Chúa Giêsu cho họ để đóng đinh.
(Joh 19:15f)
“Ecce homo – Này, Người đây!” Sự việc phải xảy ra như thế này: Chúa Giêsu, Con Người, bị bắt, bị trói và bị nộp như một kẻ phạm thượng và phản loạn chính trị. Ông là hạt lúa mì bị nghiền giữa cối đá của quyền lực tôn giáo và chính trị. Bất kỳ ai không tôn trọng luật chơi, những người – giống như ông – đặt câu hỏi về hệ thống cai trị nhân danh Chúa, không nên ngạc nhiên trước phản ứng dữ dội mà ông gây ra. Chúa Giêsu không ngạc nhiên; ngài đã thấy điều đó từ lâu – nhưng ngài vẫn kiên định với sứ mệnh của mình: mở mắt cho người “mù”, giúp người “què” đứng dậy, mang lại cho “người phong hủi” một cuộc sống mới trong cộng đồng, giải thoát người “bị quỷ ám” khỏi sự xa lánh – để thể hiện trong tất cả những điều này tình yêu thương quan tâm của Chúa dành cho con người chúng ta.

*
“Chúa Giêsu bị kết án tử hình” của họa sĩ Sieger Köder không đơn giản mô tả sự kiện.
Trong tranh, Chúa Giêsu đứng trước Caiaphas và Philatô, những người đại diện cho các cấu trúc quyền lực cảm thấy bị Người đe dọa. Bàn tay của ba nhân vật này nói lên một ngôn ngữ rõ ràng: Caiaphas bám vào cuộn sách Torah, vào lề luật mà ông coi là thiêng liêng; Ông muốn bảo vệ nó khỏi kẻ khiêu khích tự cho mình là cao hơn Moses. Với vẻ mặt nghi ngờ, ông ta nhìn Chúa Giêsu, người tuyên bố rằng con người không sống vì luật pháp, nhưng luật pháp sống vì con người. Chiếc áo choàng giống như áo choàng của Caiaphas nhắc nhở chúng ta rằng ngay cả các viên chức nhà thờ cũng thường xuyên bị cám dỗ về quyền lực để cố thủ với "truyền thống thiêng liêng" và "lời dạy bất biến" và bảo vệ chúng khỏi sự phản tỉnh mạnh mẽ theo tinh thần của Chúa Giêsu…!
Mặt khác, Philatô, người nắm quyền thế tục, bị lôi kéo vào cuộc xung đột tôn giáo sâu sắc này mà ông không thực sự hiểu. Được bao bọc trong chiếc áo choàng màu tím của quyền lực đế quốc, ẩn sau chiếc mặt nạ hoài nghi xa cách – “sự thật là gì?” – ông ta rửa tay khỏi sự “vô tội”. Sự thật là ông ta đang tự biến mình thành đồng phạm trong âm mưu giết người này, trong đó các thế lực tâm linh và thế tục – bất kể chúng có xung đột với nhau đến đâu – đang cùng nhau hợp tác để loại bỏ kẻ, với tư cách là hiện thân của tình yêu và tự do, đang làm rung chuyển nền tảng của cả hai hệ thống cai trị. Và thế là nước trong bát chuyển sang màu đỏ như máu…
Chúa Giêsu đứng thẳng trước mặt các thẩm phán. Thân hình của Người cao hơn hẳn hai người kia và mặc một chiếc áo choàng màu đỏ không chỉ thể hiện Người là hiện thân của tình yêu mà còn tượng trưng cho phẩm giá hoàng gia mà Người tuyên bố trước Philatô: “Vâng, ta là vua!” Một vị vua không thuộc về thế giới này lại cho phép trói đôi bàn tay quyền năng đã chữa lành cho vô số người – và những sợi dây thừng bắt chéo đã chỉ ra số phận mà Người sẵn sàng chấp nhận. Người nhìn về phía trước vào bóng tối của một thế giới cảm thấy bị đe dọa bởi tình yêu, vào bóng tối của cái chết sắp xảy ra, mà Người không rút lui. Ai có thể phá vỡ bóng tối này nếu không phải là NGÀI, Ánh sáng của thế gian?
NH
(Trích từ sổ tay nghệ thuật Công giáo)
(*) Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 1

Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 2

 Chúa Giêsu vác thập giá trên vai(*)-“thập giá” đã trở thành “thánh giá”…

Theo phong tục của người La Mã, Chúa Giêsu, với tư cách là một tội phạm bị kết án, được trao cho một thập giá lớn và Người phải vác đến nơi hành quyết, dưới sự đánh đập của lính tráng và sự nhạo báng của đám đông. Tại đó, Người sẽ bị đóng đinh vào thập giá này bằng hai cánh tay dang rộng, sau đó được kéo lên theo chiều dựng đứng. Chúa Giêsu biết sự đau khổ nào đang chờ đợi Người – nhưng Người vẫn chấp nhận…


Trong tranh, họa sĩ Sieger Köder không tái hiện hình ảnh Chúa Giêsu đang vác thập giá trên vai. Ông tập trung thể hiện hình ảnh Người đang đưa tay đón nhận thập giá này. Người chấp nhận nó.
Quyết tâm nhưng vẫn thận trọng, Chúa Giêsu nắm lấy thập giá gỗ góc cạnh sẽ mang đến cái chết cho Người. Hai cánh tay và bàn tay đầy thương tích của Người nắm chặt thanh gỗ dọc của thập giá như thể đang nâng một bình đựng Mình Thánh hay một bức tượng thánh. Như thể những lời mà phụng vụ Thứ Sáu Tuần Thánh hát về thập giá được viết trên đó: “Trong thập giá có ơn cứu độ, trong thập giá có sự sống, trong thập giá có hy vọng!”
Liệu Chúa Giêsu có nhìn thấy nhiều hơn những gì chúng ta thấy bằng mắt thường qua công cụ tra tấn khủng khiếp này không? Đây thực sự là một cọc tra tấn, mặc dù vô số hình ảnh về cây thánh giá trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, đôi khi chỉ được đeo một cách vô ý thức như một vật trang trí, có thể đánh lừa chúng ta về sự thật này. Thập giá không phải là vật trang trí, mà là nơi đau khổ – lúc đó là ở Jerusalem và vô số lần trước đó và sau đó.
Nghệ sĩ hướng sự chú ý đến "lịch sử của thập tự giá" này, kéo dài đến ngày nay và được phản ánh như tiếng vọng của cuộc hành quyết trên đồi Golgotha trong rất nhiều, rất nhiều thập tự giá của một nhân loại bị tra tấn…
Trong tác phẩm này của họa sĩ Sieger Köder, chúng ta cũng thấy rõ rằng không phải mọi đau khổ và khó khăn – và không phải mọi sự chống đối với hành động của nhà thờ – đều có thể được gọi là “thập giá”. “Thập giá” là sự kháng cự trước tình yêu của Thiên Chúa trên thế gian này, là cái giá phải trả trong cuộc đấu tranh cho hòa bình và tự do, cho công lý và phẩm giá con người. Cam kết với nhân loại nhân danh tình yêu của Thiên Chúa cuối cùng đã đưa Chúa Giêsu đến thập giá. Và chính vì vậy thập giá đã chuyển hóa thành biểu tượng của tình yêu bền bỉ đến cùng, một tình yêu mà chính Thiên Chúa đã xác nhận một cách mạnh mẽ trong sự phục sinh của Chúa Giêsu, nên chúng ta mới dám hát rằng: “Trong thập giá có ơn cứu độ, trong thập giá có sự sống, trong thập giá có hy vọng!”
Chúa Giêsu không tìm kiếm thập giá, cũng không tránh né nó, nhưng chấp nhận nó khi nó được áp đặt trên Người. Chúng ta sẽ phản ứng thế nào khi thập giá giáng xuống chúng ta? Liệu chúng ta sẽ cố gắng trốn thoát, tránh né, hay chúng ta cũng sẽ tìm thấy sức mạnh để đứng vững – vì tình yêu và vì phẩm giá của nhân loại?
NH
(Trích từ sổ tay nghệ thuật Công giáo)
(*) Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 2