Thứ Năm, 10 tháng 10, 2024

NHÀ THỜ CHÍNH TOÀ NHA TRANG

 NHÀ THỜ CHÍNH TOÀ NHA TRANG - GIÁO PHẬN NHA TRANG.

Bài viết trên FB Nguhuart 



(Nhà thờ chính toà Nha Trang có nhiều tên gọi: Nhà Thờ Chính Tòa Nha Trang hay Nhà Thờ Núi Nha Trang, Nhà Thờ Đá Nha Trang, Nhà thờ Chánh Tòa Kitô Vua)

Nhà thờ núi, và cha Louis Vallet-kiến trúc sư thiết kế nhà thờ-chụp năm 1943...


Nhà thờ được khởi công xây dựng vào ngày 3-9-1928. Xưa kia, đây là vùng đất hoang sơ, khi người Pháp đến Nha Trang đã cho xẻ đôi núi Hòn Một. Nửa phía Tây của ngọn núi này được san phẳng bởi 500 quả mìn để có diện tích 4.500m2 xây nhà thờ. Tháng 12-1941, công trình được hoàn tất và cái tên nhà thờ Núi cũng do đó mà có.


Đứng từ xa nhìn, nhiều người vẫn lầm tưởng công trình kiến trúc đồ sộ này được xây dựng bằng đá chẻ, nhưng thực tế đá chẻ chỉ được dùng lát đường và sân. Còn toàn bộ các bức tường của nhà thờ được xây bằng táp lô xi măng. Chính linh mục Louis Vallet cùng các cộng sự đã trực tiếp đúc nên các khối táp lô này. Đặc biệt, chỉ phần mái bằng của hành lang chạy dọc hai bên được đổ bê tông cốt thép, còn toàn bộ mái vòm của nhà nguyện đều được dùng cốt tre cật và lưới thép mắt cáo.

Tác giả bài viết bên nhà thờ.

Nhà thờ Núi mang đậm kiểu kiến trúc nhà thờ Gotic với 3 phần rõ rệt, phần dưới cùng là cửa, phần giữa là ô cửa sổ tròn to bằng kính màu được tô điểm những bông hoa hồng; phần trên cùng là hành lang và hai tháp chuông. Nét độc đáo của nhà thờ chính là bộ chuông đồng được treo trên tháp chuông. Đây là những quả chuông do hãng chuông nổi tiếng Bourdon Carillond của Pháp chế tạo và cung cấp. Trong một chuyến kinh lý vào tháng 2-1933, vua Bảo Đại đã đến thăm khi công trình đang được hoàn thiện. Lúc ấy, bộ chuông đồng đúc ở Pháp chở sang được treo tạm trên tháp gỗ. Quả chuông đầu tiên có âm mi giáng được nhà thờ hành pháp làm phép vào ngày 29-7-1934, hai quả còn lại có âm đô và âm la được hành lễ làm phép năm 1939. Trên tháp chuông còn có gắn 1 chiếc đồng hồ lớn, có 4 mặt quay ra 4 hướng.



Nổi bật nhất của nhà thờ Núi chính là khu Thánh đường. Bước qua cửa Tiền Đàn, ta sẽ bắt gặp một không gian mênh mông, khoáng đạt và tràn ngập ánh sáng. Đặc điểm nổi bật nhất của kiến trúc Gotic tại nơi đây chính là các vòm cuốn hình múi uốn cong, rộng, hướng lên bầu trời. Hoa văn trang trí sử dụng những đoạn thẳng, được bố trí hài hòa, tạo nên vẻ đẹp giản dị nhưng không kém phần trang nghiêm. 14 tràng đàn (cuộc khổ nạn của Chúa Giê-su) được mô phỏng bằng các bức họa treo trên tường. Bên cạnh đó, để khai thác hiệu quả ánh nắng mặt trời của hai hướng Đông và Tây, các nhà thiết kế đã cho lắp nhiều loại kính màu xanh, đỏ vào các cửa vòm, cửa hoa hồng. Tất cả đã tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp và nhẹ nhàng, làm dịu đi bầu không khí trang nghiêm vốn có thường thấy ở những nơi thờ phụng. Khu cung thánh là một không gian mở, những bức tranh Thánh bằng kính màu ở đây tạo nên vẻ đẹp rực rỡ và sang trọng.
(Hình chụp ngày 27 tháng 8 năm 2017)
























































































Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

CHÚA GIÊSU TRONG HOANG MẠC

 “CHÚA GIÊSU TRONG HOANG MẠC”-MỘT TUYỆT TÁC CỦA IVAN KRAMSKOY (1837-1887)

Chép từ Fb Nguhuart

Chúa Kitô trong hoang mạc - Ivan Kramskoy, 1872


Kramskoy từng thú nhận rằng ông đã vẽ “Chúa Giêsu trong hoang mạc” bằng nước mắt và máu. Ông đã bỏ ra rất nhiều thời gian và tâm trí cho tác phẩm. Đã vẽ rất nhiều phác thảo và khảo hoạ.
Chủ đề Chúa Giêsu bị cám dỗ đã ám ảnh Kramskoy ngay từ khi ông còn đang học ở học viện nghệ thuật Hoàng gia. Bắt đầu từ sự yêu thích tác phẩm “Chúa Giêsu xuất hiện trước công chúng” của Alexandr Ivanov. Trong 10 năm, Kramskoy liên tục quay lại với bức tranh. Bức đầu tiên hoàn thành năm 1867, nhưng ông cho rằng nó không thành công và tự tay huỷ bỏ. Hai năm sau, Kramskoy đến Châu Âu, và nghiên cứu các tác phẩm của các bậc thầy được công nhận. Cuối cùng, ông đã tìm thấy giải pháp phù hợp để thực hiện tác phẩm của mình. Từ bố cục dọc ban đầu, ông đã chuyển sang bố cục ngang. Ông hoàn thành bức tranh ở Crimea vào năm 1872.
Chủ đề của bức tranh được lấy từ Tân Ước, thể hiện câu chuyện Chúa Giêsu bị cám dỗ trong khoảng thời gian 40 ngày tự xét mình trong hoang mạc. Nhưng Kramskoy không chọn cách minh họa câu chuyện trong Kinh Thánh. Ông muốn lột tả thế giới nội tâm của nhân vật.
Trong một bức thư nổi tiếng gửi cho Vsevolod Garshin, Kramskoy đã giải thích về bức tranh: “Tôi thấy rõ rằng mỗi người trong chúng ta luôn sẽ phải đối diện với các cám dỗ và luôn phải tự xét mình trước mỗi lựa chọn. Chúng ta sẽ nhường bước cho ma quỷ hay sẽ hướng đến sự thánh thiện. Tôi muốn thể hiện điều đó.”


Bố cục của bức tranh thật hoàn mỹ. Khuôn mặt và bàn tay của Chúa Giêsu là hai trung tâm thu hút ánh nhìn người xem. Trên khuôn mặt của Ngài, có dấu vết của những suy nghĩ đau đớn. Có cả biểu hiện của sự khiêm tốn và chấp nhận số phận.
Đường chân trời chia bức tranh thành hai thế giới: hoang mạc lạnh lẽo, vô hồn và bình minh đang lên. Ánh sáng rực rỡ của một ngày mới dường như tuyên bố chiến thắng của ánh sáng. Đôi bàn tay siết chặt của Chúa Giêsu nằm chính xác ở điểm gặp nhau của các trục đường chính trong bố cục, như ở giữa ngã ba của các thế giới-với đôi bàn tay này, cuộc sống mới sẽ được tạo ra. Bàn chân của Chúa Giêsu đầy thương tích. Nó chuyển tải thông điệp về một sự trải qua đau đớn trong một chặng đường dài không ngừng nghỉ trong bóng tối. Nhưng rồi bình minh đã đến.
Nhiều nhà phê bình trách móc Kramskoy đã tước bỏ Thần tính nơi Chúa Giêsu. Vẽ Chúa Giêsu quá con người. Sự trách móc này, được Kramskoy đón nhận như một lời khen ngợi.
Kramskoy đã trưng bày bức tranh “Chúa Giêsu trong hoang mạc” tại cuộc triển lãm lần thứ hai của nhóm “Các hoạ sĩ lưu động” và đã gây được tiếng vang lớn. Bức tranh được cho là lạ bởi cách bố cục giàu tính hình tượng, tạo cảm giác dồn nén về cảm xúc nhưng mở rộng về tư tưởng.
Ban đầu, bản thân Kramskoy không tin rằng người xem, sẽ có người hiểu được những gì ông muốn trình bày trong tác phẩm. Tuy nhiên, có rất nhiều người muốn mua bức tranh. Kết quả là nó đã đến tay Pavel Tretyakov, người đã đưa ra sáu nghìn rúp-một số tiền rất lớn lúc đó-theo yêu cầu của nghệ sĩ. Nhà sưu tập thừa nhận rằng đây là một trong những tác phẩm yêu thích nhất của ông.
Sau bức tranh này, Kramskoy tiếp tục với các chủ đề trong Kinh Thánh. Ông bỏ nhiều năm để thực hiện bức tranh thể hiện Chúa Giêsu trong toà án Philatô. Tiếc là do phải vẽ chân dung liên tục để có thể nuôi sống gia đình chiếm hết thời gian, cộng thêm cái chết của hai đứa con trai yêu quý và sức khỏe suy kiệt đã ngăn cản ông hoàn thành tác phẩm tâm huyết này. Bức tranh chưa hoàn thành hiện được lưu giữ tại Bảo tàng Nga ở St. Petersburg.
Vào những năm cuối thế kỷ 19 đầy biến động ở Nga, bức tranh “Chúa Giêsu nơi hoang mạc" của Ivan Kramskoy đã trở thành tâm điểm cho các bàn luận về nghệ thuật và chính trị. Vượt qua ý nghĩa tôn giáo, tác phẩm đã được đón nhận như một lời kêu gọi tầng lớp trí thức Nga hãy xét mình và thức tỉnh...!
.
(Trích từ sổ tay nghệ thuật Công giáo-2011)