Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2025

Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 10

Sieger Köder (1925 -2015)



Nơi thứ mười:

Quân dữ lột áo Đức Chúa Giêsu
Lạy ơn Đức Chúa Giêsu,/ khi quân dữ toan đóng đanh Đức Chúa Giêsu thì nó lột áo ra hết/ để cho xấu hổ cùng đau đớn,/ xin ban ơn cho con giữ mình cho khỏi chước ma quỷ cám dỗ.

Chúa Giêsu bị lột hết quần áo(*) - và, sự buồn đau của Đấng Cứu Thế…

Trong “Chặng Đàng Thánh Giá”, chặng thứ mười: quân dữ lột hết áo ngoài áo trong của Chúa Giêsu và đóng Người lên thập giá. Sau đó, chúng chia phần áo ngoài của Chúa và rút thăm chia luôn áo trong của Chúa…

Sau khi đóng đinh Chúa Giêsu, quân lính lấy áo của Người chia thành bốn phần, mỗi người một phần. Họ cũng lấy luôn cả quần lót của ông, được dệt liền từ trên xuống dưới và không có đường may. Họ nói với nhau: "Chúng ta sẽ không xé nó ra, nhưng chúng ta sẽ bắt thăm xem ai sẽ được nó." Điều này để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Chúng chia nhau áo xống của tôi, và bắt thăm lấy áo dài của tôi.
(Joh 19, 23f)
Khi vẽ phần này, họa sĩ Sieger Köder (1925 -2015) không mô tả sự kiện như nó đã diễn ra trên đồi Golgotha lúc đó. Ông thể hiện sự nghiền ngẫm về chủ đề trong thời điểm hiện tại:
Chiếc áo in dấu tích khổ nạn trong Công cuộc Cứu chuộc của Chúa, được/bị chia thành nhiều mảnh. Trong tranh, phía trước, bên phải là hình ảnh một Giám mục Công giáo, đang siết chặt một mảnh, còn bên trái, là một Mục sư Tin lành, cũng đang săm soi vào một mảnh; ở hàng trên, bên trái, là một Thượng phụ Chính thống giáo, đang ôm kỹ một mảnh, còn bên phải, là một “nhà cách mạng”, đang vung mảnh áo Chúa như “một ngọn cờ cách mạng xã hội”...
Tất cả, đều siết chặt, đều săm soi, đều ôm kỹ, đều đang vung mảnh áo Chúa thuộc phần mình một cách tận tụy, và quyết liệt. Nhưng, tất cả, dường như, lại đang quên, Chúa vẫn đang đứng đó, mình mẩy đầy thương tích, và đau khổ...
Mỗi người trong số bốn người tạo ra hình ảnh Chúa Cứu thế của riêng mình. Họ cùng nhau đóng đinh Chúa Giêsu một lần nữa, Thập Tự Giá hiện rõ trong tấm áo rách...
Người ta vẫn đến nhà thờ, người ta vẫn cầu nguyện, nhưng người ta lại không nhớ, không trải nghiệm cái hành trình xuống thế làm người chịu khổ nạn để Cứu chuộc loài người của Chúa... Vầng hào quang trên đầu Chúa, như mặt trời, đang bị tối đi-dấu hiệu than khóc của Thiên đàng. Điều này sẽ còn tiếp diễn trong bao lâu nữa?
NGUYÊN HƯNG
(Trích từ sổ tay nghệ thuật Công giáo)
(*) Chặng Đàng Thánh Giá – Chặng 10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét