35. Quẻ Hỏa Địa Tấn
Trên là Li (lửa), dưới là Khôn (đất)
Đã tráng thịnh thì tất nhiên phải tiến lên, cho nên sau quẻ
Đại tráng tới quẻ Tấn 晉, Tấn có nghĩa là tiến
進 lên.
Thoán Từ
晉:康侯用錫馬蕃庶,晝日三接。
Tấn: Khang hầu dụng tích mã phồn thứ, trú nhật tam tiếp.
Dịch: Tiến lên:
Bậc hầu có tài trị nước được thưởng ngựa nhiều lần, ban ngày được tiếp tới ba
lần.
Giảng: Quẻ này
có tượng mặt trời (Li) lên khỏi mặt đất (Khôn), càng lên cao càng sáng, tiến
mạnh.
Lại có thể hiểu là người dưới có đức thuận (Khôn) dựa vào
bậc trên có đức rất sáng suốt (Li); cho nên ví với một vị hầu có tài trị dân
(Khang hầu) được vua tín nhiệm, thưởng (tích) ngựa nhiều lần, nội một ngày mà
được vua tiếp tới ba lần.
Thoán truyện giảng thêm: quẻ này hào 5 có cái tượng một hào âm nhu tiến
lên địa vị vua chúa: nhu tiên nhi thượng hành. Theo Chu Hi, như vậy là vì quẻ
Tấn do quẻ Quán biến thành: hào 4 quẻ Quán là âm, nhảy lên trên, thành 5 quẻ
Tấn. Phan Bội Châu hiểu khác: hào 5 vốn là hào dương giữa quẻ Càn, biến thành
hào âm ở giữa ngoại quái Li của quẻ Tấn. Theo tôi, cách hiểu của Chu Hi dễ chấp
nhận hơn.
Đại Tượng
truyện khuyên người quân tử xem tượng quẻ
Tấn này nên tự làm cho đức của mình càng ngày càng sáng như mặt trời hiện lên
khỏi mặt đất rồi tiến mãi lên.
Hào Từ
1
初六:晉如,摧如,貞吉,罔孚,裕,無咎。
Sơ Lục: Tấn như, tồi như, trinh cát, võng phu, dụ, vô cữu.
Dịch: Hào 1 âm:
Muốn tiến lên mà bị chắn lại, giữ đạo chính thì tốt; nếu người chẳng tin mình
thì nên khoan thai, bình tĩnh, như vậy sẽ không có lỗi.
Giảng: Âm nhu ở
dưới cùng, ứng với hào 4, mà 4 lại bất trung, bất chính, nên chẳng giúp mình
được gì, mình muốn tiến lên mà như thể bị chặn lại. Trong hoàn cảnh đó, nếu có
người không tin mình thì mình chỉ nên khoan thai, bình tĩnh tu thân là sẽ không
có lỗi.
2
六二:晉如,愁如,貞吉;受茲介福于其王母。
Lục nhị: Tấn như, sầu như, trinh cát; thụ tư giới phúc vu kì
vương mẫu.
Dịch: Hào 2,
âm: Tiến lên mà rầu rĩ, giữ đạo chính thì tốt; sẽ được nhờ phúc lớn của bà nội.
Giảng: Hào này
có đức trung chính, đáng lẽ tiến lên được nhưng trên không có người ứng viện
(vì hào 5 cũng âm nhu như 2), phải tiến một mình, nên rầu rĩ. Nhưng cứ giữ đạo
chính thì chẳng bao lâu sẽ gặp cơ hội tốt: hào 5 ở trên, cũng là hào âm như
mình, tuy không giúp được mình trong công việc, nhưng cũng đắc trung như mình,
sẽ ban phúc lớn cho mình, và mình sẽ được nhờ hào 5 như được nhờ phúc của bà
nội (vương mẫu tức như tổ mẫu) mình vậy.
Sở dĩ ví hào 5 với bà nội vì 5 là âm mà ở trên cao, cách 2
khá xa.
3
六三:眾允,悔亡。
Lục tam: Chúng doãn, hối vong.
Dịch: hào 3,
âm: Mọi người tin cẩn, thì mọi sự hối tiếc sẽ mất đi.
Giảng: Hào âm
này ở trên cùng nội quái Khôn, bất trung chính, đáng lẽ có điều hối hận, nhưng
có hai hào âm ở dưới đều muốn tiến lên với mình, đều tin mình, mình được lòng
họ, thì còn gì phải hối tiếc nữa đâu?
4
九四:晉如,鼫鼠,貞厲。
Cửu tứ: Tấn như, thạch thử, trinh lệ.
Dịch: Hào 4,
dương: Tiến lên, tham lam như con chuột đồng, cứ giữ thói đó thì nguy.
Giảng: Hào này
bất chính, bất trung, ở địa vị cao, tham lam muốn giữ ngôi mà lại sợ một bầy âm
ở dưới dương hăng hái dắt nhau tiến lên, nên ví với con chuột đồng, vừa tham
vừa sợ người.
Nếu nó giữ thói đó (trinh ở đây là bền vững chứ không phải
là chính đáng, vì hào 4 vốn bất chính) thì sẽ nguy, bị tai họa mà mất ngôi.
5
六五:悔亡,失得勿恤,往吉,無不利。
Lục ngũ: Hối vong, thất đắc vật tuất, vãng cát, vô bất lợi.
Dịch: Hào 5,
âm: Không có gì ân hận cả; nếu đừng lo được hay mất, mà cứ tiến thì tốt, không
gì là không lợi.
Giảng: Hào này
làm chủ quẻ Tấn, có đức sáng suốt (vì ở giữa ngoại quái Li), lại được ba hào âm
ở dưới thuận giúp mình, nên không có gì phải ân hận.
Nhưng nó là âm nhu, e có lòng ham được, sợ mất, cho nên Hào Từ khuyên thành bại chẳng màng, cứ
giữ đức sáng suốt thì sẽ thành công.
6
上九:晉其角,維用伐邑,厲吉,無咎,貞吝。
Thượng cửu: Tấn kì giác, duy dụng phạt ấp, lệ cát, vô cữu,
trinh lận.
Dịch:
Hào trên cùng, dương: Chỉ tiến cặp sừng thôi, lo trị cái ấp riêng của mình thôi
thì dù có nguy, kết quả cũng tốt, không tội lỗi, nhưng dù được điều chỉnh thì
cũng đáng thẹn.
Giảng: Dương
cương mà ở trên cùng quẻ Tấn, có nghĩa là cứng đến cùng cực, mà ham tiến cũng
cùng cực, không khác con thú hung hăng chỉ húc bằng cặp sừng. Như vậy không làm
được việc lớn, chỉ giữ được cái vị của mình, như trị được cái ấp riêng của mình
thôi, dù có nguy thì cũng vẫn thành công đấy. Có điều là ở thời đại Tiến lên mà
chỉ làm được vậy, chứ không thành sự nghiệp lớn thì cũng đáng thẹn, đáng tiếc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét