Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

Cánh đồng nhỏ (Komori)

“Komori” – bốn mùa thay mãi đời ta




Komori là một seri phim gồm 2 tập: Hè – Thu (công chiếu 30.08.2014) và Đông – Xuân (công chiếu 14.02.2015) kể về cuộc sống của Ichiko sau khi rời bỏ thành phố để về cư ngụ tại quê mình là làng Komori. Chẳng có nút thắt kịch tính, cũng không có chuyện tình lãng mạn; “Komori” đơn giản chỉ ghi lại phong cảnh thiên nhiên và những bữa ăn của Ichiko.
Chỉ vậy thôi.


Mỏi mệt với thị thành, Ichiko trở về Komori vào mùa hè để làm một người nông dân thực thụ. Thực ra, khi trở về, Ichiko mang trong mình nỗi buồn vì mẹ bỏ đi mà không nói lý do. Mẹ Ichiko vẫn gửi thư về nhà nhưng cô chẳng biết bà ở đâu. Thế là Ichiko cứ sống, làm nông và đợi thư mẹ ở Komori. Ichiko tự trồng các loại lúa khoai rau cỏ, vào rừng hái lá, rồi chế biến thành những món ăn. Thành thử ra, mỗi mùa trong phim mô tả từ 5 – 6 món ăn đặc trưng của ẩm thực Nhật Bản lắm lúc khiến người xem tưởng như mình đang theo dõi một chương trình bếp ngon nào đấy.


Nội dung phim chỉ có vậy, dung dị như xuân hạ thu đông rồi lại xuân.


Dung dị nhưng không bình thường, bởi lẽ vạn vật vốn dĩ vô thường. Nếu chỉ thấy “Komori” là chuyện bốn mùa và thức ăn thì quả thiệt phim này… quá nhạt nhẽo; nhưng nếu cảm nhận “Komori” là môt khúc chảy trong dòng đời Ichiko thì trời ơi, diệu kỳ quá chừng.


Thiên nhiên ở Komori đẹp đến nao lòng, cảm giác như tạm dừng phim bất kỳ lúc nào cũng có thể lưu lại một bức ảnh đẹp. Mùa hạ xanh rờn cây lá với tiếng ve rộn ràng; mùa thu sắc lá đỏ cam nhuộm khắp trời; mùa đông tuyết trắng xóa với những hàng cây trơ trọi để rồi khi xuân về, anh đào nở ấm hồng cả một vùng không gian. Mẹ Ichiko bảo điều tuyệt diệu của sự sống là chẳng có mùa nào giống mùa nào, mọi thứ đều khác đi một chút cho dù chúng lặp lại.



Thiên nhiên tự nhiên như nó vốn là, chẳng vội vàng cũng chẳng đợi chờ ai. Những món ăn theo mùa của Ichiko mang lại cảm giác bình yên đến lạ kỳ, mùa nào thức ấy, không gượng ép mà cứ ngon lành nao lòng. Này là trái hồng mùa thu, kia là món đậu giữa trời mùa đông, mùa hè hái rau trên rừng, đến xuân lại có bánh này bánh kia. Bỗng dưng lại muốn vấn mình về thói quen ăn uống hàng ngày: ăn bao nhiêu là đủ, có cần ăn nhiều đến vậy không, ăn có cần phức tạp đến vậy không.



Đi cùng với sự tuần hoàn của đất trời là trái tim của Ichiko dần chấp nhận nỗi buồn mẹ bỏ đi. Một ngày mùa đông, ngước nhìn trời sáng trong sau bao ngày bão tuyết, Ichiko đã nhủ “cũng như lòng mình vậy”. Lúc ấy, lý do mẹ ra đi cũng không còn quan trọng nữa vì mẹ vẫn luôn ở bên Ichiko qua những món ăn cô chế tác, trong ký ức và trong trái tim cô gái trẻ. Ichiko dần bắt lại được nhịp với cuộc sống để an yên sống giữa đời một cách chan hòa. Khi biết thu xếp mình để sống giữa thiên nhiên, con người cũng tự nhiên an ổn. Chuyện gì rồi cũng sẽ qua…

“Komori”, chỉ có vậy thôi.

Như đời sống cũng chỉ có vậy.

Một bản nhạc của phim Komori



Phim.
XEM PHIM CÁNH ĐỒNG NHỎ: HẠ/THU

CÁNH ĐỒNG NHỎ: ĐÔNG/XUÂN

1 nhận xét:

  1. tuyệt vời quá, cảm ơn bạn đã chia sẻ bài viết. qua đây mình cũng muốn chia sẻ đến bạn và mọi người địa chỉ cung cấp dịch vụ phiên dịch uy tín, chuyên nghiệp trên toàn quốc. Tham khảo chi tiết: Phiên dịch tiếng pháp, Phiên dịch tiếng nga, Phiên dịch tiếng nhật,....

    Trả lờiXóa