Cháu ngoại học bài |
Một lần xuống HP thăm cháu ngoại, mẹ Én nhờ ông kèm cháu tập tô. Được một lúc, Én thủ thỉ:
- Ông ơi! đằng nào sáng mai cháu cũng đi học, bây giờ ông cháu mình chơi "trốn tìm", ông nhỉ.
Hết giờ, trống tan học...
... "bao giờ nghe hú, thì mở mắt ra. ... Tìm ra người trốn..."
Hú !...
Cây Sơn Liễu bên thềm |
Trong bữa ăn, có câu chuyện bà H hơn 70 tuổi không biết đi xe đạp, hàng ngày gánh rau mua từ chợ Kim Anh ra chợ Ga bán. Bà nhà tôi có ý trách các con để mẹ vậy...
Ông nói:
- Các con bây giờ phải chịu nhiều áp lực cuộc sống, áp lực quan hệ trên dưới, lễ tết, lo con học... Xưa bà bỏ hai con trong nhà lên lớp, các thày cô đi qua vẫn quan sát và trêu vui, bây giờ đâu có được như vậy. Các con bà H nghèo và lam lũ. Bà ấy tự làm cũng là đỡ cho con mình.
Các cụ nói "Nước mắt chảy xuống" để chỉ trách nhiệm của làm cha mẹ mà không có ý trách móc các con.
Nói vui với bà, khi xưa, đại đội tôi toàn lính có học. Chính trị viên lên lớp khoe này nọ và diễu cợt sinh viên. Tôi nói: Xưa thủ trưởng đi bộ đội, bom chỉ bằng cái phích nước, bây giờ chúng tôi đánh nhau bom bằng cái chum. Ai dũng cảm hơn ai? ...
Bây giờ như vậy đó, con cái có điều kiện mà bà còn tất bật cho con dâu, cho con gái đó thôi...
...
Bữa cơm ra chiều yên lặng, suy tư...
Cháu nhờ ông chụp "chân rung" Bà bảo "chân dung mặt vuông" của ông Đình Toán. |
Mỗi lần cháu nội hờn đòi ông, ông lại hỏi: Ông của ai?
- Ông của chung ba chúng cháu!
Tối qua cháu nhắc qua điện thoại: Ông lên đây chơi "Rồng rắn lên mây" với cháu đi!
Mến yêu cháu, ngọng líu lo, đọc bài thơ "Đánh thức trầu" rồi "Nửa đêm em tỉnh giấc"...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét