Bài do ông Đặng Duy Cường sưu tầm gửi cho tôi.
Tổ tiên người Nhật
Có một nhà nghiên cứu nhân chủng học người Nhật đi tìm nguồn gốc tổ tiên của dân tộc mình.
Ông ta đã đi khắp thế giới để tìm kiếm nhưng vô vọng. Cuối cùng, ông trở về châu Á và đặt chân đến Việt Nam. Ðến ga Huế, tình cờ ông nghe được hai người dân địa phương trò chuyện với nhau.
- Mi đi ga ni?
- Ừ, tau đi ga ni. Mi đi ga mô?
- Ga tê. Tau đi ga tê.
- Ga tê ga chi?
- Ga Lăng Cô tề.
- Răng đông như ri?
- Ri mà đông chi!
- Mi ra ga mô?
- Ra ga Nam Ô.
- Khi mô mi đi?
- Chừ chứ khi mô.
- Mi lo đi đi.
- Ừ, tau đi nghe mi!
Nhận ra cách phát âm ngôn ngữ của người dân địa phương ở đây
không khác gì tiếng Nhật ngày nay, nhà nghiên cứu người Nhật đã mừng rỡ reo
lên.
- A! Ðây chính là tổ tiên của người Nhật!
THI THƠ
Đầu năm tổ chức thi thơ
Chủ đề tư tưởng ước mơ sau này
Ba anh chung kết thơ hay
Trước ban giám khảo trình bày như sau.
Thí sinh 1. Kiếp sau ước chẳng làm người
Làm con gà trống cho đời tự do
Sáng dậy thì gáy o o o
Cả ngày đạp mái chẳng lo mất tiền.
Thí sinh 2. Kiếp sau ước chẳng làm người
Làm con dê cụ lên đồi tung tăng
Suốt ngày quan hệ lăng nhăng
Thằng nào cũng biết chẳng thằng nào ghen
Thí sinh 3. Kiếp sau ước chẳng làm người
Làm con lợn nọc giữa trời bao la
Một ngày mấy bận trăng hoa
Xe đưa xe đón trứng gà no nê
Giám khảo nhận xét:
Ba anh mơ ước đơn sơ
Tấm lòng trong trắng ý thơ chân tình
Ước gì giám khảo chúng mình
Kiếp sau cũng được hóa thành ba con
Thí sinh xeo mắt trợn tròn
Sức mình ước chỉ một con là vừa
Ai ngờ giám khảo trên cơ
Một con còn ít ước mơ cả bầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét