Trong Ỷ thiên đồ long ký, Tạ Tốn
là "nghĩa phụ" của nhân vật nam chính Trương Vô Kỵ. Vì ơn sâu nghĩa nặng
với Tạ Tốn, Trương Vô Kỵ đã chấp nhận bỏ rơi chưởng môn Nga My Chu Chỉ Nhược
ngay trong lúc bái thiên địa thành hôn với nàng, để đi theo quận chúa Triệu Mẫn,
tạo ra mối hận thù và làm tan nát tình yêu giữa mình và Chu Chỉ Nhược. Vậy Tạ Tốn
là một người như thế nào? bài viết dưới đây phần nào làm sáng tỏ điều đó.
Tạ Tốn
là một trong Tứ đại pháp vương của Ma giáo (hay Minh giáo) gồm Tía sam long
vương Đại Ỷ Ty, Bạch mi ưng vương Hân Thiên Chính, Kim mao sư vương Tạ Tốn và
Thanh dực bức vương Vi Nhất Tiếu. Đứng đầu Ma giáo lúc đó là Giáo chủ Dương Phá
Thiên. Ông yêu và lấy vợ, nhưng trước đó, Dương phu nhân lại là người yêu “thanh
mai trúc mã” của Hỗn nguyên phích lịch thủ Thành Khôn.
Là
một kẻ thủ đoạn, thâm hiểm, xảo quyệt, tàn ác, nhỏ mọn và đê tiện, Thành Khôn
vô cùng oán hận, thề suốt đời trả thù Dương Phá Thiên, tiêu diệt Ma giáo, y còn
mang ý đồ thâm hiểm là tiêu diệt luôn các môn phái/bang hội trong võ lâm Trung
Nguyên, lên làm Minh chủ võ lâm, rồi thống nhất Trung Quốc, lên làm hoàng đế!
Biết Tạ Tốn là một lãnh đạo quan trọng trong Ma giáo, để tạo sự thù hận giết
chóc giữa các môn phái chính giáo/các bang hội và Ma giáo, đầu tiên, Thành Khôn
giở thủ đoạn chính trị, giả say hãm hiếp vợ Tạ Tốn, giết cả nhà Tạ Tốn là 13
người kể cả đưa con mới đẻ của Tạ Tốn là Tạ Vô Kỵ, và giả vờ để cho Tạ Tốn còn
sống.
Quả
nhiên Thành Khôn tính toán không nhầm, sau đó, Tạ Tốn đi khắp chân trời góc biển
tầm sư học đạo và tìm Thành Khôn trả thù. Nhưng Thành Khôn có môn “Hỗn nguyên
phích lịch thủ” vô cùng lợi hại, Tạ Tốn nhiều lần đại bại bỏ chạy, Thành Khôn vẫn
không giết Tạ Tốn mà dùng y làm một “con cờ” để khuấy động máu lửa trong võ
lâm. Tiếp tục, Tạ Tốn đánh cắp bí kiếp “Thất thương quyền” của phái Không Động,
đây là một môn võ công mà muốn luyện thì phải đánh đổi cả cuộc đời của mình, bị
chấn thương nội tạng, sau này sẽ bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. Sau đó, Thành Khôn
không xuất hiện nữa. Vì thế, Tạ Tốn phải mạo danh Thành Khôn và giết rất nhiều
cao thủ võ lâm rồi ghi bằng máu trên tường là “Kẻ giết người là Thành Khôn” để
buộc Thành Khôn phải xuất hiện, còn Thành Khôn thì nấp trong bóng tối để hỗ trợ
Tạ Tốn giết người!
Rồi
Thành Khôn giở tiếp thủ đoạn chính trị là bái Không Kiến thần tăng làm sư phụ,
rồi y đội lốt là một nhà sư rất đức độ và dụ Không Kiến đứng ra hòa giải mối hận
thù giữa hai người. Tạ Tốn và Không Kiến bị mắc lừa, Không Kiến đã đưa người ra
hứng lấy 13 cú “Thất thương quyền” của Tạ Tốn (để gỡ tội cho 13 người nhà Tạ Tốn
bị Thành Khôn giết). Lỡ tay đánh chết Không Kiến thần tăng, Ta Tốn vô cùng hối
hận, và đây là “duyên” đầu tiên để Tạ Tốn trở thành phật sau này. Tội lỗi của Tạ
Tốn ngày càng dấy lên làn sóng vô cùng căm phẫn từ tất cả các anh hùng võ lâm
thiên hạ đối với Ma giáo, đồng thời việc chém giết giữa hai bên chính - tà làm
cho võ lâm rơi vào cảnh đầu rơi máu chảy triền miên, triều đình Mông Cổ cũng lợi
dụng cơ hội này để làm suy yếu và tiện tay tiêu diệt các thế lực võ lâm ở Trung
Nguyên.
Không
Kiến là một cao tăng rất có “tâm”, trước khi chết, ông đã trăn trối với Tạ Tốn
là.
1. Thề
không giết người nữa,
2. Muốn
thắng được Thành Khôn thì hãy tìm cho được bí kiếp trong thanh đao Đồ Long: “Đao
Đồ Long hiệu lệnh thiên hạ, mạc cảm bất tòng, Ỷ Thiên kiếm bất xuất, thùy dữ
tranh phong”.
Tại
đảo Vương Bàng Sơn, Tạ Tốn đã thi triển môn thần công “Sư tử hống”, khống chế
được các cao thủ của các môn phái/bang hội tham dự Đại hội, và cướp được bảo
đao Đồ Long.
Để
tránh các môn phái truy đuổi, y đi thuyền trốn ra Bắc cực, và còn ép buộc
Trương Thúy Sơn và Hân Tố Tố đi theo y. Trong lúc đi thuyền, Tạ Tốn lại bị ông
trời tiếp tục hành hạ, ngoài chuyện đau khổ vì cả gia đình bị giết, bị cả võ
lâm truy giết, bị đau đớn do luyện “Thất thương quyền”, ông trời còn cho bão tố
rượt theo, Tạ Tốn cực kỳ căm phẫn mà dùng “Sư tử hống” hét vang trời đất, ném “băng”
lên trời, đòi giết ông trời và gọi ông trời là “Lão Tặc Thiên”! Trong cơn điên,
Tạ Tốn định giết Thúy Sơn, Tố Tố phải dùng ám khí phóng mù mắt Tạ Tốn để cứu
Thúy Sơn. Sau đó, do “ông trời” sắp đặt, Thúy Sơn và Tố Tố trôi dạt vào Băng Hỏa
đảo, họ đã “sa lưới tình”.
Khi
tiếng khóc “oa oa oa” của trẻ con ra đời, mặc dù Tạ Tốn vẫn còn ôm mối hận
không bao giờ nguôi với Thành Khôn, nhưng thực ra, mối hận của y đã chuyển
thành “tình yêu vĩ đại”, đó là tình phụ tử thiêng liêng, y tặng hết tình yêu đó
cho cậu bé Trương Vô Kỵ. Ông trời vẫn tiếp tục theo đuổi hành hạ Tạ Tốn, y suy
nghĩ 10 năm vẫn không tìm ra được bí mật của bảo đao Đồ Long. Sau đó, bí quá và
cũng là vì tương lai của Vô Kỵ, y bèn sắp xếp cho Thuý Sơn, Tố Tố và Vô Kỵ về
Trung Nguyên, còn y ở lại Băng Hỏa đảo và chịu sống cô đơn suốt đời cho đến chết.
Vợ
chồng Thúy Sơn và Tố Tố vừa về đến đất liền (đến Võ Đang) thì lập tức bị giang
hồ võ lâm truy bức, phải tự tử chết. Còn Vô Kỵ bị trúng “Huyền minh thần chưởng”
của Huyền Minh nhị lão, bị lạnh thấu xương, đau đớn vô cùng, vô phương cứu chữa
và chỉ còn có nước chờ chết. Không thiết sống, Vô Kỵ cứ theo hướng quả tim đầy
tính thiện của mình mà lưu lạc giang hồ, đi đến đâu y cũng bị người đời kể cả mỹ
nhân ruồng bỏ, lừa gạt, đối xử không bằng con heo con chó. May mắn y rơi xuống
vực mà học được nội công tuyệt thế là “Cửu dương thần công”: y hết bịnh, rồi y
tiếp tục may mắn lạc vào một bí đạo ở “Quang minh đỉnh”, tại đó y học được môn “Càn
khôn đại na di” - là tâm pháp hộ giáo của Ma giáo, y hiển nhiên trở thành vô địch
thiên hạ.
Là một
con người vô cùng có tình có nghĩa, sau khi đánh bại 6 đại môn phái và vô tình “hộ
giáo” thành công, Vô Kỵ được toàn thể giáo chúng Minh giáo tôn lên làm Giáo chủ
Minh giáo. Chàng lập tức đi Linh Xà đảo tìm “nghĩa phụ” Tạ Tốn để rước về đền
ơn đáp nghĩa, nhưng “ông trời” lại tiếp tục hành hạ Tạ Tốn bằng cách “sắp xếp”
cho y hết bị Cái Bang bắt, rồi bị Thành Khôn bắt, rồi bị đem giam trong một cái
hang ở sau chân núi Thiếu Thất, chùa Thiếu Lâm. Thành Khôn lại tiếp tục giở thủ
đoạn chính trị, y uy hiếp Phương trượng chùa Thiếu Lâm là Không Văn, tổ chức đại
hội võ lâm, dụ anh hùng thiên hạ đến Thiếu Lâm truy giết Tạ Tốn, tranh chấp bảo
đao Đồ Long, chém giết tàn sát lẫn nhau để y làm “ngư ông đắc lợi”, lên làm
Minh chủ võ lâm, độc bá thiên hạ.
Không
ngờ, người tính không bằng trời tính, Tạ Tốn tuy bị mù mắt nhưng tai rất thính,
y đã phát hiện ra tiếng húng hắng ho “đặc dị” của Thành Khôn ẩn nấp trong đám đệ
tử của phái Thiếu Lâm, Tạ Tốn bèn kể hết tội lỗi và mọi âm mưu thâm hiểm xảo
quyệt của Thành Khôn trước toàn thể võ lâm. Sau đó Tạ Tốn dùng “Thất thương quyền”
đánh mù mắt và phế bỏ võ công của Thành Khôn. Thành Khôn bị mù mắt, tàn phế và
bị Thiếu Lâm tống giam suốt đời không làm được bất cứ điều ác gì nữa.
Sau
đó vì hối hận với những việc ác đã làm, Tạ Tốn tình nguyện ngồi yên để mọi người
muốn chém muốn giết gì cũng được. Nhưng rồi không ai giết y vì tay họ cũng nhuốm
đầy máu, ân oán giang hồ kéo dài liên tu bất tận.
Khi
được “Độ Ách” phong vai vế vào hàng chữ “Không” tức là ngang với các thần tăng
là Không Văn và Không Trí, Tạ Tốn định từ chối, ông muốn nhận vai vế hàng chữ “Viên”
thấp hơn, nhưng Độ Ách bảo:
Không
đã đành là không,
Viên
cũng lại là không,
Ngã
tướng với nhân tướng,
Nào
có chi bất đồng.
Vốn
có sẵn phật tính trong người, Tạ Tốn liền giác ngộ và vượt qua ngưỡng sinh tử,
ông nói:
Tạ Tốn
hay cục phân,
Cũng
đều là hư ảnh
Đến
thân còn chẳng chấp,
Lẽ nào vướng vào danh?
Cuối
cùng ông đã qui y cửa Phật.
-----------------------
Việt kiếm hiệp Blog cám ơn bạn Yeuem Mai đã gửi đến bài viết này
Việt kiếm hiệp Blog cám ơn bạn Yeuem Mai đã gửi đến bài viết này
--------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét