3. Từ chùa Thanh Lương, chúng tôi quay xuôi về nam qua TP Tuy Hòa về Hải Đăng mũi Điện.
Bắt đầu từ đây, tôi đọc thêm blog Hoài Nhân để hiểu về miền đất Phú Yên. Nơi anh qua, những cảm nhận thật đặc biệt.
Anh viết: "Đến hải đăng Mũi Điện có 3 điều thú vị sau đây:
- Được hưởng cảm giác chinh phục cực Đông của Tổ quốc, và nếu tới đây vào sáng sớm sẽ được cảm giác đón ánh bình minh đầu tiên của ngày mới trên đất nước Việt Nam. Đây là mục đích chính của các bạn phượt hoặc các bạn du lịch tự do.
- Được tham quan một trong những ngọn hải đăng lớn nhất và cổ xưa nhất Việt Nam (dù rằng trên thực tế hải đăng này mới được xây dựng lại chưa tới 20 năm).
- Từ trên ngọn hải đăng được ngắm nhìn bao quát bãi biển tuyệt đẹp phía dưới. Đó là bãi Môn, nơi đã được đưa vào bộ phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh."
Qua vùng Tuy An, xuôi về thành phố, những xóm làng và con đường mới mở rộng. Dọc QL29, xe đi qua những bãi biển ngắt xanh, bãi Ngà, bãi Gốc trải dài ven lộ biển, qua cầu Hùng Vương sông Đà Rằng và cầu Đà Nông trên sông cùng tên gọi (phía thượng nguồn gọi là sông Bàn Thạch).
Cầu Hùng Vương |
Cầu Đà Nông |
Thi thoảng gặp bên đường QL29 những vạt phơi con moi biển. Cháu nội tôi rất thích ăn món này, nhưng xe chỉ ngang và ngắm qua.
Bãi Ngà dài và đẹp hoang vắng, gặp dấu tích con người là sự san lấp một dự án nào đó. Qua bãi Gốc với cận kề núi non. Háo hức đi mũi Điện, cảm giác ấy cũng trôi nhanh. Công nhận rằng đường biển ven bãi Ngà, ngang qua sân bay Đông Tác (sân bay Tuy Hòa), dù còn ngổn ngang nhưng đoạn đường rộng, vắng xe, chạy vòng sát biển với view đẹp tới mức sững sờ. Còn đây là hình ảnh qua bãi Gốc.
Bãi Gốc |
Rồi, đã thấy mũi Điện đâu đây.
Biển một bên và đường một bên |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét