Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

Truyện ngắn ngắn của Nguyễn Lâm Cúc

Nguyễn Lâm Cúc
NTT: Nguyễn Lâm Cúc (tỉnh Bình Thuận) là một cây bút sắc sảo cả thơ và văn xuôi trên làng mạng Vnweblogs. Chị đã xuất bản thơ và gần đây, xuất hiện trong tập truyện “Tin nhắn một chiều” cùng 3 nữ sĩ là Thanh Chung, Hải Vân, Kim Oanh, được dân blog gọi là “Tứ quái cô nương”. Ngoài đời chị thâm trầm và lặng lẽ, nhưng văn chị lại sắc và giàu chất thơ. Chị luôn mang đến những bất ngờ thú vị trong mỗi tác phẩm của mình dù dài hay ngắn. Dưới đây là 3 truyện ngắn ngắn mới nhất của chị.
                                                  

BẢN NĂNG VÀ TƯ DUY

Khi người ta mang những viên đá đến đặt móng xây ngôi nhà cho cặp vợ chồng trẻ, thì chú chim nhỏ xiu, lông vàng, mỏ xanh cũng bắt đầu tha những cọng cỏ xây chiếc tổ xinh xinh.
Chú chim bay đi, bay lại không mệt mỏi giữa đám cỏ chỉ đang phất phơ bông với cành nhô của một cây thông nhỏ. Không có bàn tay, chỉ đôi chân và chiếc mỏ nhỏ xiu thế mà chú chim xây được chiếc tổ to vô cùng khéo léo, có thể chứa cả một gia đình chim. Chú chim vui sướng líu ríu đi mời cô bạn tình đến xem xét tổ ấm. Khi cô bạn nghiêng ngó chiếc tổ bằng đôi mắt nghiêm khắc. Chú chim đậu gần đó rung rung tấm thân như một lời van nài. Nhưng, cô nàng đã không hài lòng. Cô nàng chim mổ dữ dội vào chiếc tổ và vài phút sau công trình cả tháng của chàng chim đã trở thành đám rác trên mặt đất.
Chú chim bắt đầu lại từ đầu. Một tháng sau, chiếc tổ nằm trên một ngáng cây chắc chắn. Nàng chim hài lòng. Thế là ban ngày đôi chim bay đi, tối cùng quay về ríu rít.
Ngôi nhà của cặp vợ chồng trẻ cũng đã xây xong. Người chồng nói cùng vợ, tiền góp xây nhà của anh không bằng số tiền của em, anh rất buồn. Nàng nói, chúng ta không nên tính toán chi li như vậy. Họ cũng bắt đầu cuộc sống sáng đi, chiều về rất rộn ràng.
Vợ chồng chim đã có ba chú chim non. Một ngày kia, chim bố bay về cùng những miếng mồi nuôi vợ con thì phát hiện mèo đã cắn chết chim mẹ và những chú chim non. Chim bố đứng ủ rũ trên tổ mấy hôm rồi gục chết theo.
Một tai nạn xe hơi. Người chồng trẻ qua đời. Một năm sau, người vợ có chồng khác. Đứa con nhỏ gửi về cho bà.
sinh ra một đứa con, nó cũng phải sinh ra từ tình yêu và cả tình thương ...

NHAI LẠI

Ở một thế giới không có chỗ đứng của chân thật, hai người bạn nói cùng nhau.
Này. Nhìn từ góc độ nào đó tình yêu cũng như một món ăn tinh thần nhẩy?
Ừ. Người bạn kia đang mơ màng, mắt nhìn vào chốn nào đó trả lời máy móc.
Này. Nhưng bạn có công nhận, cái mà ta ăn vào rất ngon, nhưng sau khi qua khỏi họng vật đó lại trào trở ra thì… quá tởm?
Đúng. Tởm. Và không nên nhai lại.
Thế,  yêu một người từng yêu có giống như món ăn kia không?
Hả? Ừ nhẩy. Tởm! Nhưng mà… bò nhai lại xem chừng rất ngon.

CHỨNG NÀO TẬT NẤY

Sau không bao nhiêu ngày tháng mộng mơ trái Tim quay về nhìn Lồng Ngực với đôi mắt ầng ậc nước và đầy sự biết ơn, miệng thỏ thẻ: Mình được bạn chở che bao bọc từ ngày chào đời đến giờ, nhưng mình chưa từng vì bạn mà rung lên một nhịp đập nào, chỉ toàn đau nhói bởi người này, kẻ kia thôi. Mình thật tệ! Lồng Ngực rất cảm động, nó vỗ về trái Tim và nhẹ nhàng nói: Nếu không có bạn, mình chỉ còn lại sự trống rỗng. Cảm ơn bạn đã tin cậy nép sát vào mình. Mình chẳng mong đợi gì ngoài những điều đã có. Thế là đủ.
Trái Tim cảm động quá, nó tựa người vào Lồng Ngực và tự hứa sẽ không rời xa Lồng Ngực nữa. Nhưng… Nó lại đã loạn nhịp, lồng lên như ngựa phi khi nghe tiếng bước chân của Gã ấy đến gần.

5 nhận xét:

  1. "Chứng nào tật ấy" : Truyện ngắn này muốn nói điều gì hẳn ai cũng rõ, nhưng lại làm tôi nhớ đến câu thơ của của H. Heine :
    "Tìm không thấy tình yêu con trở về với mẹ
    Tâm tư chán chê thân thể rã rời
    Con bỗng thấy một tình yêu chân thật
    Trong đôi mắt dịu hiền của mẹ, mẹ ơi ..."
    Tôi cũng không biết cái tư duy này của tôi có khập khiễng không nữa...

    Trả lờiXóa
  2. Thơ Heine, tôi đọc lâu rồi, khi học lớp 10. Nhưng tôi vẫn nhớ bài.
    Mùa hè nồng cháy
    Ở trên má em
    Mùa đông lạnh lẽo
    Ở trong tim em.

    Nhưng em ơi
    có một ngày
    Mùa đông về trên má
    Mùa hè ở trong tim.
    Chào Bạn!

    Trả lờiXóa
  3. Chào VanPham! Cảm ơn anh cả về Hans Christian Andersen và Heinrich Heine.

    Trả lờiXóa
  4. Hiền Giang ạ!
    Tôi và bạn, cái nghề của chúng ta đã 'nắng trưa nửa bãi, chiều rồi'.
    Xưa kia tôi mải mê cho Toán mà lãng quên góc nhỏ của ánh trăng rời rợi.
    Nay có điều kiện tôi viết như mê muội ấy. Cũng muốn cho cả các con được đọc nữa.
    Mừng là Bạn thông cảm với tôi.

    Trả lờiXóa
  5. Cũng còn có những điều sẽ tới nhiều năm sau các con ta mới hiểu được điều ta viết. Chỉ mong sao chí ít các con cũng hiểu được bố mẹ muốn làm tất cả vì các con.

    Trả lờiXóa