tag:blogger.com,1999:blog-1364707101552820359.post5581822167969473794..comments2024-03-20T11:02:34.830+07:00Comments on thongdong: Gọi nắng, cho tóc em cài loài hoa nắng rơi...VanPhamhttp://www.blogger.com/profile/01762240262953531124noreply@blogger.comBlogger3125tag:blogger.com,1999:blog-1364707101552820359.post-29135287478325165482012-04-04T07:51:29.248+07:002012-04-04T07:51:29.248+07:00Một thời “Hạ trắng” say mê
...
Bạn cảm nhận thật ...Một thời “Hạ trắng” say mê<br />...<br /><br />Bạn cảm nhận thật là sâu sắc và chi tiết.<br />Nhạc Trịnh "mang đến cho tâm hồn cảm giác thanh tao, nhẹ nhàng bay bổng, nỗi buồn ở đây sao mà mênh mang, vời vợi và cũng thật da diết".VanPhamhttps://www.blogger.com/profile/01762240262953531124noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-1364707101552820359.post-10707375076763840232012-04-04T02:17:38.979+07:002012-04-04T02:17:38.979+07:00EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN
Thơ Hoài Hương
...EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN<br /> Thơ Hoài Hương<br /><br /> “Ru em từng ngón xuân nồng”<br /> Anh hôn anh nhớ búp hồng tay em<br /> “Hoa vàng mấy độ” làm quen<br /> Hẹn em anh đón thăm quê vườn nhà<br /> Xanh trời “Nắng thủy tinh” pha<br /> Mênh mang diệu vợi anh xa đường về<br /> Một thời “Hạ trắng” say mê<br /> Áo nhàu tóc bạc vẫn thề bên nhau<br /> Em đi “Biển nhớ” đã lâu<br /> Anh ngồi hát khúc nhạc sầu dưới mưa<br /> “Ứơt mi” mắt biếc khô chưa<br /> Anh lau giọt lệ cho vừa đắm say<br /> Dáng buồn “Như cánh vạc bay”<br /> Nao lòng anh xót em gầy vóc mai<br /> “Diễm xưa” dẫu có nhạt phai<br /> Anh ghi lời đá thương hòai ngàn năm<br /> “Phôi pha” rượu cạn đường trần<br /> Xuân qua, Hạ tới, Thu tàn, Đông lên<br /> “Tình xa” nỗi nhớ dịu êm<br /> Yêu em anh hát: “Gọi tên bốn mùa”.<br /><br /> STHiền Giangnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-1364707101552820359.post-39198580147754714532012-04-04T02:03:07.501+07:002012-04-04T02:03:07.501+07:00Có thể điều tôi nói không giống ai, xong thú thực ...Có thể điều tôi nói không giống ai, xong thú thực nhạc Trịnh Công Sơn tôi thích nhất bài Hạ Trắng. <br />Hạ Trắng với tiếng kèn saxophone của Trần Mạnh Tuấn gợi trong tôi một nỗi buồn, nhưng không thấy não nề, ngược lại nó mang đến cho tâm hồn cảm giác thanh tao, nhẹ nhàng bay bổng, nỗi buồn ở đây sao mà mênh mang, vời vợi và cũng thật da diết :<br /> Gọi nắng,<br />Cho tóc em cài loài hoa nắng rơi<br />Nắng đưa em về miền cao gió bay<br />Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây<br />Gọi tên em mãi suốt cơn mê này. <br /><br />Cũng vì cuộc đời đã trải qua những nỗi buồn, trái tim đã có lúc tổn thương đau đớn đến mức "như chết là hạnh phúc" nên tôi thường không nghe nổi những bài hát buồn não nề. Hạ trắng là bài hát có giai điệu buồn mà tôi thích nhất.Hiền Giangnoreply@blogger.com