Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

BUỒN CHỬI ĐỔNG NGÀY MƯỜI TƯ THÁNG TÁM

1. Bà bói mất gà
Này Bà là bà nói cho cái thằng nằm âm con nằm dương mà biết nhá.
Chúng mày có sinh mà không có dạy có dỗ.
Đẻ ra một lũ toàn đười ươi lẫn khỉ đột.
Giai thì thái âm mà gái thì thái dương.
Nhà bà mất một cặp gà.
Bà lịch sự bà sang bà hỏi nhỏ nhẹ cho phải lẽ Càn Khôn.
Thế mà chúng mày giở giói cái thói mất dạy ra nói Ly nói Tốn.
Bà là bà nhìn rõ cái đám lông gà chúng mày.
Thịt gà chúng mày hốc còn để vương vãi đầy cửa bếp.
Thí mà chúng mày lại bảo là mèo vồ.
Là Tí ngọ mão dậu tứ hành xung nó cắn nhau.
Xung xung cái mồ Can mả Chi nhà mày à.
Ờ. Mà phải rồi Tí ngọ mão dậu tứ hành xung thì chúng mày là lũ chuột cống mới cắn cặp gà nhà bà mà ăn tuơi nuốt sống như thế chứ.
Lũ chuột bọ kia buồn rồi con ơi .
Hôm nay con gặp Thiên mã ngộ Thái tuế không kiếp rồi.
Bà là bà Mã Khốc Khách vào cái mặt nhà chúng mày.
Trông cái mặt thằng bố con mẹ chúng mày cũng Cơ Nguyệt Đồng Lương lắm.
Thế mà sao sinh ra cái lũ mất dạy như vậy chứ .
Mắt thì ti hí mắt lươn Giai thì trộm cắp gái buôn chồng người.
Chắc mồ tổ nhà chúng mày chôn vào cái thế giun chầu, chuột phục rồi các con ạ.
Tả thì thanh long cụt. Hửu thì Bạch Hổ què. Huyền Vũ có vũng trâu đằm.
Nên sản sinh ra cái lũ: Gái thì mệnh thủ Đào hoa Thai Riêu cùng đứng một nhà động cơn.
Giai thì một lũ lơn tơn. Phá quân thìn tuất thì ... thì hơn cái nỗi gì.
Thế mà cứ vênh vang. Ta đây cơ.
Cái giống ăn vụng không biết chùi mồm mà còn già họng.
Dám chòng vào bà hở.
Hôm nay bà cho nhà chúng mày thiên khắc địa xung lên mới được.
Con mẹ thằng cha chúng mày không có lối nào mà dụng thần cho ra nhẽ các con nhá. Chúng mày sợ à.
Mở cửa ra mà nghe chứ.
Bà biết Gà mái chúng mày hốc rồi.
Còn con gà sống mày lôi vào nhà.
Khôn hồn thì thả nó ra.
Bà sang bà tế cả nhà mày - vô vong.
2. Chửi kiểu toán học
Bà chửi theo kiểu toán học cho mà nghe nhá… Thằng bố mày A, con mẹ mày Bê, bà cho vào ngoặc, bà khai căn tan nát cả họ nhà mày… Bà rủa mày ăn miếng rau, mày trớ ra miếng thịt, mày tắm ao tù nước đọng lợn thi bơi, mày chết chìm trong chậu trong máng…tiên sư mày chứ !
Bà thì khai căn cả họ nhà mày, xong rồi bà tích phân bắc bà tích phân chuồng n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ, ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần.
Ái chà chà…mày tưởng à. Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò “cộng trừ âm dương” “tung hoành” trên giường với nhau à…. Bà trị tuyệt đối hết cả họ chín đời nhà mày. Cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi… Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng, sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng. Cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm… Ờ nhẩy, hôm nay thứ 7, bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp…toẹt!
À, mày chơi trò toán học với bà à…U cho con xin phình nước ạ… Thằng khốn ấy nó là phường toán học, không chửi bằng toán học thì không xong với nó u ạ… Vâng, vâng, u rót cho con đầy đầy vào, nữa đi, thêm đá… để… con lấy giọng chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học về lượng giác cho u xem…
Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng ? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,… Mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày. À…, à…, mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đi. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toác, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ… thôi con ạ… Ái chà chà… mày tưởng mày dùng cả toán học mày vẽ thòng lọng mày bắt gà nhà bà mà được à ?
3. Chửi kiểu văn học
Làng trên xóm dưới, bên ngược bên xuôi, tôi có con gà mái xám. Sáng nay tôi còn cho nó ăn, thế mà bây giờ nó bị mất! Ai bắt được thì cho tôi xin, nếu không trả thì tôi chửi cho mà nghe đấy….ấy….ấy!
Bố cái thằng chết đâm, cha cái con chết xỉa! Mày day tay mặt, mày đặt tay trái, nỡ ăn cắp của bà đây con gà. Này bà bảo cho chúng mày biết: Thằng đứng chiếu ngang, thằng sang chiếu dọc, thằng đọc văn tế, thằng bế cáo hài, thằng nhai thủ lợn….Con gà nó ở nhà bà là con gà. Nó bị bắt trộm về nhà mày thì thành con cú, con cáo, con thành đanh mỏ đỏ, nó sẽ mổ mắt, xé xác ông, bà, cha, mẹ, vợ, chồng, con cái nhà mày đấy…ấy…ấy!
Mày mà ăn con gà nhà bà thì ăn một miếng chết một đứa, ăn hai miếng chết hai đứa, ăn ba miếng chết ba đứa, và ăn cả con gà đó sẽ chết cả nhà cả ổ nhà mày. Cha tiên nhân ông nội, ông ngoại, ông dại, ông khôn, đồng môn chi rễ nhà mày nhá!Mày gian tham đã ăn trộm ăn cắp con gà mái nhà bà. Rồi ra, nhà chúng mày chết một đời cha, chết ba đời con, đẻ non, đẻ ngược, chân ra trước đầu bước ra sau, để sót nhau. Chết mau, chết sớm!Chết trẻ, đẻ ngang nhé.
Bốn thằng cầm cờ xanh đứng đầu ngõ, ba thằng cầm cờ đỏ đứng đầu làng, đưa đám tang cả nhà mày ra đồng làng chôn đấy. Mày có khôn hồn, mang trả ngay con gà đó cho bà, kẻo không bà đào mồ, quật mả cao tằng tổ khảo, cao tằng tổ tỉ, thúc, bá, huynh, đệ, cô, dì, muội nhà mày đấy.
Hôm nay bà chửi một bài, ngày mai bà sẽ chửi hai lần liền. Bà chửi cho mày hóa điên, bà rủa suốt tháng liên miên không ngừng. Bây giờ bà mệt quá chừng, bà về cơm nước, nhớ đừng quên anh…Muốn sống thì thả gà ra, lạy bà hai lạy, bà tha cho mày.
4.Chửi kiểu Nho học:
Căo tằng tổ đĩ, cao tằng tổ khảo, cố tổ gia tông cả ông, cả bà, cả cha, cả mẹ, chú bác, anh em, họ nội ngoại, xa gần ân ái, họ gái, họ trai, dưới âm phủ đội mũ mà đi lên, trên thiên đàng xếp hàng đi xuống, bây hãy vén mái tai, gài mái tóc, đặng chống tai lên cho rõ, chống cửa ngõ cho cao, chặt hàng rào cho thấp để mà nghe tao chửi đây này:
Tam canh mụ đội, xóm hội xóm phường, xóm trước xóm sau, xóm trên xóm dưới, lư hương bát nước, chiếu trải giường thờ, tau bới mả cha bây rung rinh như thuyền mành gặp sóng, tau nín như nín địt, tau dập như dập cức mà bây cứ bươi ra, bay chọc cho tau chửi. Tau chửi cho tan nát tông môn họ hàng cái quân khốn kiếp, cái quân vô hậu đã ăn của tau bảy con gà xám, tám con gà vàng. Bay ăn chi mà ác nhơn ác nghiệp. Bay ăn bằng nồi đồng, bay ăn bằng nồi đát, bay ăn lật đật, bay ăn ban đêm, bữa túi. Bây ăn cho chồng bây sợ, cho con bây kinh, bây ăn cho ngã miếu sập đình, cho mà cha bây chết hết để bây ngồi đó bây ăn. Đồ quân ăn chó cả lông, ăn hồng cả hột. Cái quân không sợ trời đánh thánh đâm, trời đánh thánh vật. Bây ăn mần răng mà hết một chục rưỡi con gà.
 

5. Lời mệ Huế chửi.!
" Cao tằng tổ đĩ, cao tằng tổ khảo, cố tổ gia tông cả ông, cả bà, cả cha, cả mẹ, chú bác, anh em, họ nội họ ngoại, xa gần ân ái, họ gái họ trai, dưới âm phủ đội mũ mà đi lên, trên thiên đàng xếp hàng đi xuống, bây hãy vén mái tai, gài mái tóc, đặng chống tai lên cho rõ, chống cửa ngõ cho cao, chặt hàng rào cho thấp để mà nghe tau chửi đây nì!
Tam canh mụ đội, xóm hội xóm phường, xóm trước xóm sau, xóm trên xóm dưới, lư hương, bát nước, chiếu trải giường thờ, tau bới mả cha bay rung rinh như thuyền mành gặp sóng, tau nín như nín địt, tau dập như dập cứt mà bay cứ bươi ra, bay chọc cho tau chửi. Tau chửi cho tan nát tông môn họ hàng cái quân khốn khiếp, cái quân vô hậu kế đợi đã ăn của tau bảy con gà xám, tám con gà vàng. Bây ăn chi mà ác nhơn ác nghiệp. Bây ăn bằng nồi đồng, bây ăn bằng nồi đất, bay ăn lật đật, bay ăn ban đêm, bữa túi. Bây ăn cho chồng bây sợ, cho con bây kinh, bây ăn cho ngả miếu sập đình, cho mồ cha bây chết hết để một mình bây ngồi đó bây ăn. Đồ quân ăn chó cả lông, ăn hồng cả hột. Cái quân không sợ trời đánh thánh đâm, trời đánh thánh vật. Bây ăn mần răng mà hết một chục rưỡi con gà ?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét